watch sexy videos at nza-vids!

wap tai game


Thế Giới Giải Trí

Nàng Hoa

Phần 1

Suốt mấy đêm liền, hễ chợp mắt là Trọng mơ thấy có người gọi tên mình. Lần nào cũng vậy, khi tỉnh giấc thì Trọng lại nghe văng vẳng bên tai những âm thanh kỳ bí. Thứ âm thanh mà dường như Trọng đã nghe ở đâu đó...
Ngày thứ ba, khi vừa mờ sáng thì Trọng lên đường tham dự một chuyến du lịch xa với gia đình. Trước khi lên đường, người anh rể của Trọng hơi lo lắng cho sắc diện kém tươi của anh:
- Đi chơi xa mà sao em giống như người mất hồn vậy? Đau bệnh gì hay
sao?
Trọng cười gượng:
- Dạ đâu có.
Vừa đáp xong anh lại ngáp dài một hơi. Anh Hậu lắc đầu:
- Trai tráng như cậu thật là chán! Ai lại ngáp dài ngáp ngắn như thế? Lúc lên xe, Trọng chọn băng ghế sau cùng, anh giải thích rằng:
- Đường xa, thủ sẵn một chỗ ngả lưng chắc ăn hơn!
Và quả đúng như vậy, xe chạy chưa tới hai chục cây số thì Trọng đã ngủ khì. Người nhà thông cảm nên cũng không chọc phá, cứ để cho Trọng ngủ một giấc dài.
Chuyến đi xa tới trên ba trăm cây số, nên dọc đường xe phải dừng lại nghỉ để ăn uống. Thấy gọi hoài không được nên mọi người lại để mặc.
Mãi cho đến khi gần tới nơi thì thật bất ngờ, Trọng ngồi bật dậy và hỏi một câu làm ai nấy đều ngạc nhiên:
- Nàng ta đâu?
Bà chị thứ tư của Trọng, chị Lan lắc đầu ngao ngán:
- Hết chịu nổi thằng này luôn. Hết ngủ rồi lại gái! Có mấy nàng trên xe đây, còn nàng nào nữa!
Trọng vẫn ra vẻ nghiêm trọng:
- Tôi hỏi thật mà, nàng ấy đâu?
Lan gắt lên:
- Nàng nào?
- Nàng Hoa!
Trọng đáp ngắn gọn, ra vẻ như mới vừa nhìn thấy nàng Hoa nào đó! Anh Hậu ôm bụng cười:
- Con trai tới tuổi lấy vợ thường hay mơ đủ thứ như vậy lắm! Lan trợn mắt nhìn chồng:
- Anh chắc cũng mơ nhiều người rồi chớ gì? Trọng cắt ngang sự cãi vã của hai người:
- Nàng ta đang gặp nguy, hãy cứu nàng ta với! Bà Diệp ngồi băng trước quay lại nói:
- Tụi bay sờ đầu nó coi có bị sốt không?
Trọng bực tức la lớn:
- Thôi, mọi ngườì im đi! Nói gì cũng không tin, đợi người ta chết rồi mới thương tiếc, muộn rồi.
Những lời nói không đầu không đuôi càng khiến cho mọi người trên xe càng thêm khó hiểu và bực mình. Chỉ duy có ông Diệp là dịu giọng:
- Để nghe nó kể chuyện đầu đuôi coi sao đã. Bộ con ngủ thấy gì phải không Trọng?
Trọng trầm ngâm một chút rồi nói với cha mình:
- Hễ con nhắm mắt lại là thấy người ta trói nàng ta rồi nhấn chìm xuống nước. Nàng ấy không chống cự được, chỉ biết kêu ú ớ, tội nghiệp lắm!
Ông Diệp ra dấu cho mọi người không nên châm chọc Trọng nữa, rồi ông lại ngọt ngào với con:
- Được rồi, con hãy bình tĩnh lại, chờ tới nơi đã. Nhưng nàng đó ở đâu? Trọng lắc đầu:
- Con cũng không biết. Chỉ mỗi khi con nhắm mắt ngủ thì nghe tiếng kêu thảm thiết của nàng ấy!
Rót cho Trọng ly cà phê trong bình, ông Diệp giục: - Con uống chút cà phê cho tỉnh người đi.
Sau khi uống hết cốc cà phê, Trọng có vẻ bình tĩnh lại, anh lại lim dim như muốn ngủ tiếp. Nhìn thấy con như vậy bà Diệp hơi lo, bà hỏi nhỏ chồng:
- Nó có sao không ông?
Ông Diệp rất tâm lý, dặn khẽ mấy đứa con:
- Không có chuyện gì đâu. Cứ để yên cho nó...
Hơn nửa giờ sau thì tới nơi. Xe vừa rẽ vào khu đồn điền rộng mênh mông thì mấy cô con gái nhà ông bà Diệp đã reo lên:
- Ồ, đẹp quá!
Những đồi thông thẳng tắp chạy dài tới tận chân núi xa xa, khí hậu mát dịu và trong lành, khiến ngay cả bà Diệp cũng phải buột miệng khen:
- Hổm rày nghe nói tui chưa nghĩ là nó đẹp cỡ này. Được đó, mình sẽ ra đây thường xuyên để đổi gió!
Đây là khu đồn điền mà ông Diệp mới mua chưa lâu, và hôm nay là lần
đầu tiên ông cho cả nhà tới thăm lần đầu. Để động viên Trọng, ông vỗ vai con:
- Con thích cưỡi ngựa thì nơi đây có ngựa. Thích câu cá thì có nhiều hồ, suối. Kể cả thích đi săn thú ban đêm cũng có.
Nghe chuyện săn thú, bà Diệp phản đối ngay: - Thôi đi! Không được chơi cái trò đó!
Trọng thì reo lên:
- Con khoái câu cá!
Thấy con hết tình trạng lờ đờ lúc nãy, ông Diệp phấn khởi:
- Mấy người thấy không, ra tới đây với không khí này thì lừ đừ như thằng Trọng cũng phải linh hoạt ngay thôi!
Ngôi nhà gỗ khang trang đã được ông Diệp cho xây vài tháng trước với mấy ngươi giúp việc vốn là cư dân địa phương. Họ đón chủ mới với sự trọng thị đúng mực.
Trong số gia nhân bốn người, có người đàn ông đứng tuổi đã từng giúp việc cho gia đình một người Pháp trước kia nên rất biết phép tắc:
- Dạ, kính chào ông bà chủ và các cô cậu. Tôi là Phan Hiếu, tên dân tộc là Y Phang. Còn hai đứa con và bà vợ nữa, nhưng chúng đang bận đi đám tang một người quen mới mất sáng nay ở thôn gần bên.
Bà Diệp hỏi:
- Có nhiều nhà cửa quanh đây không?
- Dạ có nhiều, nhưng đều ở ngoài phạm vi đồn điền của ta cả.
Chẳng hiểu tại sao Trọng lại quan tâm đến đám tang, anh hỏi dồn: - Đám tang của ai vậy chú?
Ông Phan Hiếu thở dài vừa đáp:
- Tội nghiệp, con nhỏ mới mười tám tuổi mà đã chết thảm! Trọng như không thể chờ được:
- Chú nói xem đó là ai vậy?
- A Hoa. Mà người ta quen gọi là nàng Hoa! - Trời ơi!
Tự dưng Trọng kêu thét lên một tiếng rồi ngã lăn ra bất tỉnh. Ông bà Diệp hốt hoảng giục các con:
- Mau lên, đỡ nó dậy!
Họ đưa Trọng vào nhà, cũng vừa lúc anh tỉnh lại và thảng thốt kêu lên: - Tôi đã giết nàng rồi!
Phan Hiếu cũng phải ngạc nhiên:
- Cậu ấy nói gì vậy?
Ông Diệp phải giải thích:
- Thằng con tôi bị ám ảnh bởi cái chết của cô gái nào đó, nên hễ nghe nói cô gái nào chết… là như vậy đó.

 

1 2
Trang Chủ
hayqua Trang chủ
On: crack
Today: 1
Vietnam Backlinks